Năm Cầu Nguyện chuẩn bị cho Năm Thánh 2025 mang đến một cơ hội quý giá để chuẩn bị và đào sâu sự hiểu biết của chúng ta về ý nghĩa đích thực của Thánh Thể. Để cảm nghiệm đầy đủ mầu nhiệm lớn lao này, cần phải có ý hướng và thái độ thích hợp trong tâm trí mỗi khi chúng ta đến với Bí tích Thánh Thể. Những quyết định lớn nhỏ hằng ngày giúp các tín hữu nhận thức rõ hơn về điều được cử hành trong Thánh lễ, và do đó, sự ý thức và sự tham dự tốt hơn vào bàn tiệc Thánh Thể sẽ giúp họ lớn lên bằng cách làm cho họ ngày càng trở nên chứng nhân chân thực và đáng tin cậy hơn, trở nên “muối đất và ánh sáng thế gian” (Mt 5:13-16) cách hữu hiệu hơn.
Việc cử hành Ngày của Chúa và Thánh Thể của Người vào các ngày Chúa Nhật nằm ở trung tâm đời sống của Giáo hội (Cf. GLHTCG 2177) và của giáo xứ, bởi đó là “nguồn mạch và chóp đỉnh của tất cả đời sống Kitô hữu” (Hiến chế Tín lý Lumen Gentium, 11: AAS 57, 21/11/1964, số 15), là sự tưởng niệm cuộc Vượt Qua của Chúa Kitô và việc hoàn thành hy tế của Người vì ơn cứu độ nhân loại: đó là tột đỉnh của việc cầu nguyện, được làm theo cách cộng đoàn, quy tụ toàn thể cộng đoàn quanh bàn tiệc Mình và Máu Chúa Giêsu. Vì lý do này, chúng tôi đề xuất một chương trình cầu nguyện có thể giúp người Công giáo chúng ta có nhận thức sâu sắc hơn và tham gia trọn vẹn hơn vào việc sống ân ban cao trọng là Bí tích Thánh Thể.
• Chuẩn bị tốt cho Thánh lễ: Hãy đến với khoảnh khắc cử hành Thánh Thể chung trong cộng đoàn bằng một sự chuẩn bị cá nhân ngắn gọn trong thinh lặng, điều này sẽ giúp bạn bước ra khỏi nhịp độ bận rộn của cuộc sống hằng ngày, để suy ngẫm về mầu nhiệm bạn sắp cảm nghiệm. Bạn có thể dừng lại vài phút trước Nhà Tạm, nơi có Bí tích Thánh Thể, ý thức rằng Chúa sắp hiện diện trên bàn thờ, trao ban chính Người cho chúng ta trong Thân Mình thật sự của Người. Cũng sẽ rất hữu ích việc đọc trước những bản văn Lời Chúa sẽ được công bố trong phụng vụ.
• Làm Dấu Thánh Giá thật sốt sắng: những lời và cử chỉ được thực hiện trong các nghi thức đầu tiên giúp chúng ta, ngay từ đầu, có thể tham gia cả thể xác, linh hồn và tâm trí vào việc cử hành. Thật vậy, dấu thánh giá tóm tắt toàn bộ đức tin Kitô giáo của chúng ta. Khi làm dấu thánh giá, chúng ta nhớ lại sự nhập thể, cứu chuộc và phục sinh của Chúa, và khi nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, chúng ta nhớ lại Mầu nhiệm Ba Ngôi cao cả.
• Chăm chú lắng nghe Lời Chúa: Hãy giữ tâm thế đăm chiêu đón nhận, điều này sẽ soi sáng tâm trí mọi Kitô hữu vì Lời Chúa luôn “sống động”. Bằng cách lắng nghe và hồi tâm cá nhân, người ta có thể chuyển dịch Lời Chúa vào đời sống hằng ngày, nhận được sự trợ giúp và an ủi. Vì vậy, đặc biệt khi đứng dậy vào lúc công bố Tin Mừng, chúng ta được mời gọi nhận ra sự hiện diện của Chúa, Đấng vẫn nói với chúng ta hôm nay trong cử hành Thánh Thể, xuyên qua thừa tác viên.
• Chăm chú đọc Kinh Lạy Cha: Hãy suy niệm lời cầu nguyện mà Chúa Giêsu đã dạy bằng cách cảm nhận ý nghĩa của những lời được đọc lên. Ngay cả khi cầu nguyện riêng, ta cũng không nên đọc quá nhanh những lời này, mà hãy suy ngẫm chăm chú và cung kính về từng lời trò chuyện với Chúa Cha ở đây.
• Đón nhận Chúa Giêsu Thánh Thể: tấm bánh được bẻ ra trở thành lương thực sự sống và là sự hiện diện của Thiên Chúa, Đấng củng cố và nâng đỡ chúng ta. Cần cảm nghiệm khoảnh khắc quan trọng này với ý thức rõ ràng hơn về sự chắc chắn rằng Chúa bước vào đời sống mỗi người, và Chúa mong muốn được đón rước vào một trái tim quảng đại và quan tâm. Khi sắp rước lễ, bạn có thể đọc thầm trong lòng vài lời cầu nguyện để chuẩn bị rước Chúa với ý thức và lòng biết ơn sâu sắc hơn.
• “Thánh lễ đã xong, chúc anh chị em ra về bình an”: Sau khi được nuôi dưỡng tại bàn tiệc bánh và rượu, với lời chào cuối cùng, chúng ta được mời gọi trở thành những chứng nhân đáng tin cậy của Chúa Kitô và những người mang hòa bình cho thế giới.
• Tạ ơn: Trước khi rời nhà thờ, nên dừng lại (ít nhất năm phút) để tạ ơn về ân ban nhận được khi rước lễ, ý thức rằng Chúa đã đến thăm chúng ta. Bằng cách này, chúng ta có thể trân trọng ân phúc trong lòng mình một cách chú tâm hơn, và có thể đối mặt với đời trong sự trợ giúp của Chúa.
3.2. Các Giờ Kinh Phụng Vụ
3.2.1. “Hãy cầu nguyện không ngừng” (1Tx 5,17): Lời cầu nguyện công khai của Giáo hội
Phụng vụ Các Giờ Kinh - còn được gọi là Kinh Thần vụ - là lời cầu nguyện công khai của Giáo hội, qua nhiều thế kỷ đã đáp lại sứ mạng “cầu nguyện không ngừng”. Ý thức rằng mầu nhiệm Chúa Kitô thấm nhập và biến đổi thời gian hiện tại, lời cầu nguyện này giúp chúng ta thánh hóa cả ngày và đêm bằng việc ca ngợi Thiên Chúa.
Toàn thể dân Thiên Chúa thi hành chức tư tế vương giả của những người đã lãnh Phép Rửa, hiệp nhất trong một tiếng nói với Chúa Kitô để ca ngợi Chúa Cha. Vì lý do này, Phụng Vụ Giờ Kinh không bao giờ mang tính riêng tư mà thuộc về toàn thể Giáo hội. Hơn nữa, khi chúng ta cầu nguyện các Giờ Kinh Phụng vụ, chúng ta được thánh hóa nhờ lời Chúa hiện diện trong suốt Kinh Phụng vụ, đặc biệt trong các Thánh Vịnh, cốt lõi của Kinh Phụng vụ, cũng như trong các bài đọc và các thánh ca, các bản văn và các lời cầu nguyện khác, lấy cảm hứng chủ yếu từ Kinh Thánh.
3.2.2. Các Giờ Kinh Phụng vụ trong cộng đoàn giáo xứ
Việc cầu nguyện bằng Các Giờ Kinh Phụng Vụ, là một việc cử hành riêng của Giáo hội, tỏa sáng trọn vẹn khi nó được làm trong cộng đoàn Giáo hội, do linh mục qui tụ lại. Thật là một giá trị lớn lao việc khuyến khích việc cầu nguyện này trong giáo xứ, đặc biệt với việc đọc các Giờ Kinh Chính (Kinh Sáng và Kinh Chiều), mà theo truyền thống của Giáo hội, đó là hai trụ cột của kinh nguyện hằng ngày:
• một buổi cử hành phụng vụ được tổ chức trong nhà thờ, sao cho càng nhiều tín hữu có thể tham gia càng tốt, có xem xét đến giờ làm việc, để giáo dân cũng có thể tham gia trước khi đi làm, và vào buổi tối, khi trở về; với mong muốn được sự tham gia của các bạn trẻ.
• trong mỗi cộng đoàn, một nhóm tình nguyện viên có thể chuẩn bị việc cử hành, tập hát thánh ca, phân phát các bài đọc, hoặc làm các việc khác. Nên cung cấp việc huấn giáo cho các tình nguyện viên để chuẩn bị cho họ đảm nhận công việc phục vụ.
• khi cầu nguyện các Giờ Kinh Phụng vụ, thật hữu ích nếu có đệm đàn organ với một ca viên, người có thể hướng dẫn các tín hữu bằng một số cung thánh vịnh đơn giản; nên xem xét liệu việc đọc thánh vịnh bằng giọng đơn giản có sẽ thích hợp hơn, cần đặc biệt chú ý việc hát các bài Benedictus và Magnificat, mời mọi người hiện diện đứng lên và suy ngẫm các lời của bài thánh ca.
• đặc biệt chú ý việc chuẩn bị cử hành Kinh Chiều 1 vào chiều thứ Bảy và Kinh Chiều 2 vào Chúa Nhật.
3.3. Hai mươi bốn giờ cho Chúa
3.3.1. Sáng kiến của Đức Thánh Cha Phanxicô
Sáng kiến về “24 giờ cho Chúa” là một sự kiện cầu nguyện mà Đức Thánh Cha Phanxicô mong muốn, được cử hành vào thứ Sáu và thứ Bảy trước Chúa Nhật IV Mùa Chay. Mục đích là cung cấp cho các tín hữu cơ hội cảm nghiệm một thời gian cầu nguyện đậm đặc và tìm đường trở về với Chúa. Cụ thể, có thể gợi ý rằng vào tối thứ Sáu và suốt cả ngày thứ Bảy, nên đặc biệt mở cửa các nhà thờ và các đền thánh, cho phép việc xưng tội, tốt nhất là trong bối cảnh chầu Thánh Thể sinh động, ý thức rõ rằng “Bí tích Hòa giải nằm ở trung tâm của đời sống Kitô hữu […] giúp người ta chạm đến sự cao cả của lòng Chúa thương xót bằng chính đôi tay của mình” (Tông sắc Misericordiae Vultus về Năm Thánh ngoại thường Lòng Thương Xót, ngày 11 tháng 4 năm 2015, số 17 ).
3.3.2. Cầu nguyện và hòa giải Mùa Chay
Sự kiện “24 giờ cho Chúa” là cơ hội tuyệt vời để kết nối lại những người Công giáo đang lảng xa Giáo hội. Lời mời gọi gửi đến các cộng đoàn Giáo hội là hãy khám phá lại - với nhiệt tâm và hăng hái nhiều hơn – nét đẹp của sáng kiến này cũng như những hoa quả hoán cải đáng ngạc nhiên mà sự kiện này có thể mang lại. Sẽ thật tốt việc dùng thời gian đầy ân sủng của Mùa Chay để tổ chức những buổi cầu nguyện và hòa giải thật sốt sắng.
• các cộng đoàn có thể bắt đầu vào chiều thứ Sáu với Thánh lễ hoặc Phụng vụ Lời Chúa, sau đó đặt Mình Thánh Chúa và Chầu Thánh Thể, được linh hoạt bởi các nhóm khác nhau của giáo xứ.
• những người phụ trách có thể chuẩn bị cả lịch Chầu Thánh Thể lẫn thời lượng của nó, với khả năng dùng các thời gian chuyển tiếp cho việc giải tội. Trong các giờ chầu khác nhau, có thể bố trí thời gian để hát, thinh lặng, Lectio Divina, lần hạt Mân Côi có phần suy niệm, vân vân…
Sự kiện này có thể bế mạc với việc cử hành Thánh lễ vào tối thứ Bảy.
• trong các cộng đoàn nhỏ hơn, việc Chầu Thánh Thể buổi tối có thể được thay thế bằng một giờ cầu nguyện ngắn vào tối thứ Sáu, chẳng hạn: 1) một nghi thức phụng vụ sám hối, 2) đặt Mình Thánh Chúa, 3) Chầu Thánh Thể, thinh lặng hoặc được linh hoạt bởi một nhóm cầu nguyện, mời mọi người lãnh Bí tích hòa giải với Thiên Chúa.
Sự hiện diện của các Thừa sai Lòng Chúa Thương Xót, là những vị đã ban bí tích này kể từ Năm Thánh Ngoại Thường Lòng Chúa Thương Xót, sẽ giúp ích rất đắc lực trong việc cử hành sự kiện này.
3.4.1. Hiện diện với Chúa
Khi đào sâu niềm tin vào sự hiện diện thực sự của Chúa Kitô trong Bí tích Thánh Thể, Giáo hội ý thức được ý nghĩa của việc thầm lặng tôn thờ Chúa hiện diện nơi chất thể Thánh Thể (x. GLHTCG 1379). Việc tôn thờ Thánh Thể giúp có thể kéo dài và dành nhiều chỗ hơn cho cuộc gặp gỡ cá nhân với Chúa Giêsu thực sự hiện diện trong chất thể Thánh Thể bên ngoài Thánh lễ. Nếu trong Thánh lễ, Giáo hội thể hiện lòng trung thành của mình với lệnh truyền của Chúa “Hãy làm điều này để nhớ đến Thầy”, thì việc tôn thờ Mình Thánh Chúa là tiếp tục tưởng nhớ Người. Chúng ta chiêm ngưỡng Đấng mà chúng ta lãnh nhận khi Rước lễ, ở lại với Người, hiện diện với Người, Đấng duy nhất có khả năng biến đổi và mang lại ý nghĩa cho đời sống chúng ta. Thật vậy, chính Thánh Thể, Thân Mình thực sự của Chúa Kitô, mang lại sức mạnh cho cuộc lữ hành trần thế này và thánh hóa thân thể huyền nhiệm là Giáo hội.
3.4.2. Dẫn vào thinh lặng chiêm ngắm: một đề xuất bố cục cầu nguyện
Trong Năm Cầu Nguyện này, mọi cộng đoàn được mời gọi dành thời gian Chầu Thánh Thể, một yếu tố không thể thiếu để gặp gỡ Chúa. Mỗi cộng đoàn nên tìm ra những cách thức và thời gian phù hợp nhất để phát triển thực hành này, vốn mang lại rất nhiều hoa trái thánh thiện cho Giáo hội.
Chúng tôi đưa ra một bố cục Chầu Thánh Thể truyền thống có thể hữu ích trong việc thúc đẩy các tín hữu cầu nguyện và nhận ra sự hiện diện của Chúa, Đấng đang chờ đợi chúng ta quay về với Người:
• Đặt Mình Thánh Chúa: trong khi chờ đợi Chúa được đặt trên bàn thờ, sẽ rất tốt việc chúng ta tĩnh lặng hồi tâm, ý thức rằng mình sắp hiện diện trước mặt Chúa, sẵn sàng lắng nghe trong cầu nguyện những gì Chúa muốn nói với mình, và sẵn sàng đặt những lời cầu xin của mình dưới chân Chúa. Để thúc đẩy bầu khí cầu nguyện, việc đặt Mình Thánh Chúa có thể đi kèm với ca hát và xông hương, tất cả những yếu tố ấy giúp nhận ra tính đặc biệt của khoảnh khắc này, và nhận ra thần tính của Chúa hiện diện trong hình Bánh.
• Xin ơn tha thứ: khi đã đặt Mình Thánh Chúa xong, để chuẩn bị tâm hồn cách tốt nhất, bạn có thể dành một thời gian ngắn để cầu xin sự tha thứ cho tội lỗi của mình. Chúa biết các vết thương, các khuyết điểm, và tội lỗi của chúng ta: không ai có thể tự hào về bất cứ điều gì trước mặt Chúa, điều được yêu cầu nơi chúng ta là đặt mọi sự trước mặt Chúa, xác tín rằng lòng thương xót hải hà của Chúa có thể ôm lấy toàn bộ con người chúng ta.
• Cầu xin Chúa Thánh Thần: theo lời dạy của thánh Phaolô, khi chầu Thánh Thể, chúng ta cũng hãy cầu xin “Thần Khí của Thiên Chúa để biết những gì Thiên Chúa đã ban cho chúng ta” (1Cr 2,12). Chỉ với sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần trong chúng ta, ta mới có thể nhận ra sự hiện diện thực sự của Chúa trong hình Bánh. Vì vậy, thật tốt việc chuẩn bị tâm hồn chúng ta để gặp Chúa bằng cách kêu cầu Đấng Bảo Trợ, có thể bằng bài hát, xin Ngài soi sáng tâm trí chúng ta bằng ân ban đức tin.
• Thinh lặng tôn thờ: khoảnh khắc trung tâm của việc Chầu Thánh Thể phải là thời gian đặc biệt dành cho việc thinh lặng cầu nguyện, cho cuộc đối thoại đặc biệt với Chúa Giêsu, trong đó trái tim Thiên Chúa nói với trái tim con người - cor ad cor loquitur - như thánh John Henry Newman dạy chúng ta. Lúc này, chúng ta có thể dâng lên Chúa những ý nguyện đặc biệt mà buổi Chầu Thánh Thể này hướng tới: chẳng hạn, cầu cho ơn gọi linh mục và đời sống thánh hiến, cầu cho các bệnh nhân, cho các gia đình, v.v…
Sự thinh lặng này có thể được xen kẽ với những bài thánh ca ngắn - thậm chí một kinh cầu - hoặc một vài bài đọc ngắn, lấy từ Kinh Thánh hoặc từ lời dạy của các thánh; cũng vậy, có thể rất hữu ích việc đọc Kinh Mân Côi trước Thánh Thể, ý thức rằng chúng ta đang cầu khẩn với Mẹ là đấng đã đón nhận lời Chúa trước tiên - để Thiên Chúa nhập thể đem lại Ơn Cứu Chuộc - và Mẹ đang hiện diện với chúng ta, tôn thờ Con của Mẹ trong hình Bánh.
• Phép lành Thánh Thể: buổi cử hành kết thúc bằng việc ban phép lành Thánh Thể cho các tín hữu. Phép lành này, mặc dù luôn giữ tính cách bí tích, nhưng độc đáo so với tất cả các loại chúc lành khác (chẳng hạn việc chúc lành với nước thánh, với thánh tích các thánh, qua lời chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria, v.v...), bởi vì trong phép lành này Chúa hiện diện với Thân Mình Người một cách đích thực, thật sự và theo bản thể. Với phép lành Thánh Thể, Chúa đến với chúng ta cách rất đặc biệt, ôm lấy mọi người hiện diện và kéo mọi người đến với Người. Giây phút này có thể được coi là đỉnh cao của nghi thức tôn thờ, đỉnh cao của cuộc đối thoại vốn diễn ra thầm lặng trước Chúa Giêsu và giờ đây, như mặt trời chiếu sáng, truyền hơi ấm của Người vào tâm hồn chúng ta.
• Cất Mình Thánh Chúa vào Nhà Tạm: được làm phong phú nhờ ân ban nhận lãnh qua phép lành, giờ đây chúng ta đồng hành với việc cung kính cất Mình Thánh Chúa vào nhà tạm, chúng ta đứng lên và nếu có thể thì hát một bài thích hợp để chào Chúa. Tất cả những điều này sẽ giúp chúng ta nhớ rằng Chúa Giêsu Thánh Thể luôn chờ đợi chúng ta trong nhà tạm: Người thường xuyên hiện diện trong các nhà thờ của chúng ta, và ngay cả khi không có ai đến cầu nguyện với Người, thì Người vẫn ở đó, náo nức muốn ngỏ lời với tâm hồn của các tín hữu đến với Người. Ngay cả trong những ngày bận rộn và đôi khi mất tập trung, chúng ta hãy nhớ đến viếng Thánh Thể, dành ra dù chỉ vài phút để ca ngợi, tạ ơn hoặc phó thác những thiếu thốn và đau khổ của mình. Chúa là Đấng chắc chắn “biết những gì bạn cần trước khi bạn cầu xin” (Mt 6,8), Người sẽ không chậm trễ lắng nghe chúng ta.